Nàng nghiên cứu cả chiều về địa hình của Nguyên Kinh, nắm chắcvị trí của Nhiếp Chính vương phủ trong lòng bàn tay. Chỉ có điều khôngthể chắc chắn tối nay Nhiếp Chính vương có ở trong phủ không, dù sao thì trong cung hắn cũng có phủ. Nếu không có mặt thì tốt quá.
Nhiếp Chính vương phủ nằm ở đường Tây Đại, từ Vân phủ đi ra phải vượt qua đường, xuyên qua ngõ, rẽ mấy lượt mới tới.
Vân Tử Lạc mặc đồ đen đi trong đêm, im lặng vòng tới con ngõ bên cạnh vương phủ, đứng bên một cây dương lớn có tuổi đời tới trăm năm.
Nàng ngẩng đầu nhẩm tính khoảng cách giữa chạc cây và tường bao, đeo vải đen che kín mặt, buộc chặt hai chiếc túi thêu hoa cắm đầy châm hai bênngười. Vì không kịp làm phi đao, nàng bèn nhặt nhạnh những chiếc châmbạc này, đề phòng lúc cần dùng.
Đồng thời sử dụng cảhai tay hai chân, nàng men theo thân cây, rơi xuống Nhiếp Chính vươngphủ. Cơ thể này sức không khỏe, nhưng độ dẻo dai thì khá tốt, Vân Tử Lạc vẫn khá hài lòng. Né tránh mấy đội hộ vệ trực đêm, nàng bò lên nóc mộtđình nghỉ mát, nhìn những gian phòng đen xì xì ở sân trong mà đau cảđầu, không biết nên bắt đầu tìm từ hướng nào.
Đúnglúc này, ngay gần đó vọng lại một tiếng ồn ào, cùng ánh sáng hắt lên của mấy ngọn đèn lồng. Vân Tử Lạc nằm rạp xuống thấp một chút, nheo mắtnhìn qua.
Bỗng nghe thấy có người hô to: “Vương gia đã về ạ!” Tiếng bước chân hỗn loạn hướng về phía này.
Vân Tử Lạc thầm than không hay rồi, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/89387/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.