Gương mặt tái mét của Sở Hàn Lâm bỗng chốc trắng bệch.
E là người này lớn đến từng này, đây là lần đầu tiên bị người ta sỉ nhục nặng nề như thế!
“Rầm!” Một thanh âm vang dội, cánh cửa lớn của Liên Hoa Các bị người ta thô lỗ đẩy ra, phá vỡ bầu không khí căng thẳng trong phòng!
“Nhị tiểu thư, đi theo tôi, trong phủ xảy ra chuyện lớn rồi!”
Vân Hằng tay trái cầm kiếm, sắc mặt trắng bệch, loạng choạng xông vào, ngay cả việc trong phòng còn hai vị vương gia cũng tảng lờ, ánh mắt hoàntoàn tuyệt vọng.
***
Bên ngoài Vân phủ, mặt trời đang chói lọi nhưng không ngăn được khí lạnh đầu xuân. Người người chen chúc, quỳ cả đám dưới đất.
Hơn trăm Ngự lâm quân áo vàng giáp sắt cầm binh khí vây kín Vân phủ.
Người được mọi người tôn trọng đứng trước là một người đàn ông chưa tới bamươi, gương mặt sắc như dao, góc cạnh rõ ràng, một đôi mắt phượng sâuhút và lạnh lùng, bờ môi mỏng mím chặt, ngồi trên yên ngựa cao.
Hắn mặc áo đen viền vàng, khoác giáp đen sáng loáng, đeo dây kim ngọc bíchphượng, thân hình cường tráng, mái tóc dày được buộc sau gáy bằng sợidây đen, bay bay theo gió. Con ngựa dưới thân lại cao to uy vũ hơn ngựabên cạnh, toàn thân đen tuyền, không có một sợi lông tạp. Dưới ánh nắng, óng lên một màu đen nhánh.
Một người một ngựa đứng sững giữa đám đông, hút mọi sự chú ý vào mình.
Phía sau, bên trái hắn, Diêu thừa tướng hạ giọng bẩm báo: “… Tổng cộng có106 người, ngoại trừ Đại tiểu thư chi trưởng Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/89382/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.