Nhiếp chính vương trầm giọng nói với Vân Tử Lạc: " Lạc nhi, nàng quên rồi sao, lai lịch huyền băng chưởng của Ngô Đại không rõ ràng, nếu như bị Bắc Đế biết...."
Vân Tử Lạc chấn động, mặc dù nàng là chúa gái của Bắc Đế nhưng chuyện học trậm huyền băng chưởng là chuyện đại kỵ của hoàng thất Băng Thành, dù là nàng, cũng chưa chắc giúp được/
Trừ phi, phế bỏ võ công của Ngô Đại...
Đương nhiên, đây cũng không phải chuyện nàng muốn.
Nghĩ đến đây, nàng khẽ vuốt mu bàn tay của Vân Hạo, nhìn về phía Nhiếp chính vương gật đầu một cái, ba người nhanh chóng đi theo.
"Lê Uyển Lạc nhi sống là chỗ nào? Trẫm muốn qua đó nhìn một chút"
Bắc Đế nghiêng đầu hỏi Vân Kiến Thụ, nhân tiện quay đầu xem Vân Tử Lạc đang ở đâu.
"Ông ngoại, Lê Uyển hướng bên này"
Vân Tử Lạc mỉm cười bước lên, vẫn kéo Vân Hạo theo.
"Lạc nhi, phải gọi là hoàng tổ phụ" Thái hậu đứng bên cạnh dịu dàng nhắc nhở.
Bắc Đế cười ha ha: " Hoàng tổ phụ gì chứ, như vậy xa lạ quá, gọi ông ngoại đi, trẫm thích vậy"
Trong lòng mọi người, mọi cách xưng hô liên quan đến hoàng thất đều có cảm giác xa cách.
Vân Tử Lạc nhẹ nhàng cười nhẹ một tiếng.
"Ai vậy Lạc nhi?" Bắc Đế tò mò chỉ về Vân Hạo hỏi: " Là công tử của Vân tướng quân sao?"
"Đây là đệ đệ của con, Vân Hạo" Vân Tử Lạc đáp, còn chỉ về tiểu cô nương đứng bên cạnh Vân Hằng nói:" Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhi-y/2021169/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.