Quá trình đem đứa nhỏ ra khỏi bụng mẹ Thiên Ý đều chứng kiến hết thảy, vì cưỡng chế bắt con ra trước thời hạn nên đứa trẻ vừa đưa ra khỏi người đã lập tức bị đưa vào lồng kính để sử dụng các thiết bị hỗ trợ. Sức khỏe không tốt quả thật như lời Trương Thành nói việc cô sanh con đặc biệt nguy hiểm hơn người ta, máu chảy liên tục khiến cho Thiên Ý có những giai đoạn xém thì ngất đi. Trong giây phút đó cô đã mơ hồ nghe thấy tiếng khóc của con lại trở nên tỉnh táo hơn hẳn, giọng con rất nhỏ sau một lúc lại không nghe ra nữa. Cô bắt đầu hoảng loạn mà níu tay Trương Thành, giọng Thiên Ý ngắt quãng ăn nói khó khăn
" Đứa bé, đứa bé không sao chứ hả? "
Trương Thành đang giúp cô khâu lại vết mổ thì Thiên Ý lại giống như đứa trẻ mà quấy lên, anh phải rất khó khăn mới trấn an được cô
" Thiên Ý bình tĩnh, bình tĩnh nghe tôi nói. Em bé không sao, cả cô và đứa nhỏ đều bình an. Con cô nằm bên cạnh là lồng kính bên kia có thấy không? Đợi tôi khâu lại vết mổ cô có thể nhìn con rồi "
Nhận tin bình an cô mới có thể bình tĩnh đôi chút, nhìn về phía lồng kính chỉ thấy một hình hài rất bé nhỏ xung quanh còn có rất nhiều dây nhợi.
[ Bé con, con nhất định phải thật khỏe mạnh ]
Nước mắt rơi làm cho Thiên Ý cảm thấy khó thở, cô nằm ngửa đầu liên tục hít thở bằng miệng làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/3359854/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.