Đã về đến nhà mà sự vụ ở tổ chức vẫn mỗi lúc một nhiều, anh còn chưa kịp tắm rửa đã phải họp online với mấy cấp dưới ở nước ngoài, sợ Thiên Ý đợi lâu dù rất không cam lòng nhưng chỉ có thể đành dặn dò thím Trần bảo cô dùng cơm trước còn mình vẫn phải vùi đầu làm việc.
Thím Trần nhìn cô, ấp a ấp úng không biết nên lựa lời nói thế nào
" Phu nhân chuyện là…à ông chủ bảo cô dùng bữa trước cậu ấy vẫn còn rất nhiều việc phải giải quyết, mong cô thông cảm "
Thấy Thiên Ý trầm mặt xuống có vẻ không vui Thím Trần lại nói tiếp
" Hay là cô mang thức ăn lên đó cho ông chủ, hai người dùng bữa trên phòng làm việc cũng tốt lắm. "
Thiên Ý ngẫm nghĩ một chút, cô đẩy ghế đứng dậy không nói gì, Thím Trần tưởng là bữa ăn hôm nay đều bỏ phí hết rồi lại nghe Thiên ý nói thêm
" Tôi đi tắm đã rồi mới mang đồ ăn lên đó "
Thím Trần vui vẻ gật đầu
" Được phu nhân, tôi giúp cô chuẩn bị nước ấm "
…
Lưu Ngọc Lễ ngồi trước màn hình máy tính, căn phòng làm việc tối om không chút sinh khí. Anh cẩn thận đánh giá mấy thương vụ làm ăn sắp tới, gần đây tình hình Đại Ưng không quá tốt, vườn thuốc phiện ở nước ngoài có tiến triển chậm Đại Ưng vẫn chưa thể tự sản xuất hàng, tất cả đều phải dựa vào hợp tác với các tổ chức khác.
Tay nắm cửa phòng bị vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-mot-doi/3355809/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.