Chiều hôm đó, huynh đệ Khương Yến nghe nha hoàn chuyển lời liền đi đến Uyển Đào các. Hai người gặp nhau trước cổng, trong mắt đều có nghi hoặc nhìn nhau rồi cùng đi vào trong viện. Khương Uyển đã ngồi đợi được một lúc, thấy hai người đã đến liền mỉm cười. Khương Thần tính tình có chút không đứng đắn vừa vào phòng liền lao đến, khuôn mặt đẹp như minh tinh của hắn đang cười cười xán lại gần nàng. Khương Uyển lại tỏ vẻ ghét bỏ mà đẩy hắn ra. 
- Ngũ ca, ca nghiêm túc chút đi. 
Khương Yến đứng cạnh cũng chỉ biết lắc đầ cười nhìn cảnh này. 
Khương Thần bị tiểu muội ghét bỏ thì bĩu môi ngồi xuống, tay cầm điểm tâm trên bàn vừa nhấm nháp vừa hỏi. 
- Hôm nay muội gọi hai huynh đến là có chuyện gì cần nhờ cậy sao? 
Khương Uyển bị hỏi thẳng như vậy hơi mím môi, lườm hắn một cái. Nàng gọi Đông Mai đứng bên cạnh ra ngoài canh gác. Sau đó nàng lấy từ trong tay áo ra ba bình ngọc nhỏ đặt lên bàn. 
Hai huynh đệ Khương Yến thấy nàng cẩn thận như vậy đều có chút tò mò mà nhìn bình ngọc, rồi lại nhìn lên Khương Uyển chờ đợi. 
Nàng cũng không để hai người chờ lâu, liền mở miệng giải thích. 
- Tam ca, ngũ ca muội còn vài ngày nữa nhập cung rồi, hôm nay gọi hai ca tới thật là có việc muốn nhờ. 
Hai huynh đệ vừa nghe nàng nhắc đến chuyện này trong lòng liền có chút trầm xuống. Vì chuyện muội muội vào cung mà mấy ngày nay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-giua-thoi-khong/2677961/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.