Trong mấy ngày còn lại ở Khương phủ, ngoài lúc học lễ nghi ra Khương Uyển luôn đi lại thỉnh an trò chuyện cùng lão phu nhân. Cũng đến viện của phu phụ Khương gia bồi dưỡng tình cảm. Nàng cũng thường nấu đồ bỏ thêm linh tuyền đưa cho người ở trong phủ. Đợt này tiến cung có khi sẽ là cả đời không được gặp lại nữa, nàng chỉ có thể dùng cách này báo đáp lại người Khương gia mà thôi.
Vào đầu tháng sáu, Hoàng Triều quốc đã chính thức bước vào mùa hạ. Các tú nữ đã được tuyển cũng chính thức nhập cung.
Khương Uyển lúc này đang đứng trước cổng Khương gia nhìn lại bên trong Khương phủ một lượt. Bên ngoài cổng lớn xe ngựa của hoàng cung đã đợi sẵn. Lần này ngựa xa có vẻ xa hoa và khí thế hơn lần trước nhiều. Đứng trước cửa xe đã có bốn cung nữ cùng hai thái giám đứng thẳng tắp chờ đợi. Đằng sau lại có một nhóm các binh sĩ hộ tống. Khương Uyển nhìn qua cảnh này lại quay sang người nhà, ai ai cũng đang dưng dưng đỏ mắt.
Đến giây phút thật sự chia ly, lòng nàng càng xem chua xót. Ở chung mấy tháng, Khương Uyển đã yêu thương gia đình này rồi, cũng đã coi bản thân là một phần của Khương gia.
Đến đúng giở mão, Tô ma ma liền nhắc nhở.
- Giờ lành đã đến, Uyển quý nhân lên đường thôi.
Lão phu nhân, đại phu nhân, Khương thái úy và huynh đệ Khương gia đều là người có cáo mệnh hoặc chức quan trên người nên không phải quỳ. Còn lại toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-nhau-giua-thoi-khong/2677957/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.