- Gần mười hai giờ rồi, em nằm xuống giường ngủ trước đi, anh còn phải tắm nữa, đừng có thức đợi anh.
Hai người ngồi trên sô pha âu yếm nhau một hồi lâu sau đó anh bế cô vào trong giường ngủ. Thiên Hạo cưng chiều xoa đầu đầu Yên Nhi, cẩn thận kéo chăn đắp cho cô rồi trở ra lại phòng khách cầm xấp ảnh lúc nãy vứt vào sọt rác.
[...]
- Cô định khi nào mới quay trở lại đây?
Từ đầu dây bên kia vang lên giọng nói nam tính có chút nóng giận của người đàn ông. Anh ta chính là người mà Vân Anh sợ nhất gọi đến hỏi thăm.
Nhưng thật khác biệt với những lần trước, lúc này Vân Anh vẫn đang thư thả đắm mình trong dòng nước ấm nóng, trên tay còn nhàn nhã cầm ly rượu sâm banh đỏ thẩm lắc lư qua lại, dáng vẻ, nét mặt chẳng có chút gì gọi là sợ sệt cả. Ánh mắt toát lên sự lạnh lùng, sắc bén của một người phụ nữ thông minh.
Vân Anh hít thở sâu, hai bắt bỗng dưng khép chặt lại với nhau. Rồi đột nhiên lại bất ngờ mở to như vừa tiến hành một cuộc trao đổi gì đó trong cơ thể vậy.
Lúc này cô ta không còn mang dáng vẻ và khí chất của hai phút trước nữa mà thay vào đó là thái độ sợ sệt, môi mỏng run rẩy lắp bắp đáp lại người đàn ông.
- Em...em không biết nữa, việc ở đây vẫn chưa đâu vào đâu cả.
AR vô cùng khó chịu nghe được bốn chữ " chưa đâu vào đâu " của Vân Anh. Ban đầu là do cô ta nói rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-mot-tieu-diem-tam/863982/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.