Chương trước
Chương sau
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Đây là lần đầu tiên có được quan tâm như thế này trong nhiều năm qua.
Nhìn thấy Lăng Tư Kỳ tủi thân, Đế Vân Hi vươn tay 1ra ôm cô vào lòng, vỗ nhẹ vào tấm lưng gầy của cô.
Chính tấm thân gầy gò này đã làm chỗ dựa vững chắc cho cậu con trai 0mang trong mình căn bệnh di truyền suốt
bốn năm ròng rã của anh ta. Một người phụ nữ như vậy rất xứng đáng được anh ta đối xử t1ốt.
“Đừng buồn nữa, tất cả đã qua rồi. Sau này có tôi và cô ở bên cạnh Tiểu Thần, sẽ không còn ai bắt nạt cô, cũng sẽ
k2hông có bất kỳ ai có thể khinh thường Tiểu Thần được nữa”
Đây là lần đầu tiên Lăng Tư Kỳ ở trong vòng tay của một người6 đàn ông.
Trước đây, cô không hiểu tại sao phụ nữ lại thích tựa vào lòng đàn ông. Cô cảm thấy những gì một người đàn ôn9g
có thể cho cô, cô cũng có thể mang lại cho chính mình.
Mặc dù sau lưng có rất nhiều người đang bàn tán rằng cô chính là bạch liên hoa chính gốc, bởi cô không chỉ trông
giống bạch liên hoa mà còn có một cậu con trai. Nhưng thực tế, cô lại là một cô gái thẳng thắn gang thép điển hình
của khoa tự nhiên.
Nhưng lúc này, khi cuộn mình trong vòng tay của Đế Vân Hi, lồng ngực nóng bỏng, vòng tay ấm áp và cánh tay
mạnh mẽ lập tức truyền vô số năng lượng cho cuộc sống có phần bất lực của cô.
Trong khi Lăng Tư Kỳ tham lam lưu luyến cái ôm của Đế Vân Hi và không muốn rời khỏi, cô nhìn thấy một đôi
mắt to đen láy hóng chuyện ở khe cửa, khiến cô sợ đến mức lập tức rời khỏi vòng tay anh ta.
“Tiểu Thần, tại sao con lại xuống giường?”
Đế Vân Hi cũng vội vàng quay người lại, thấy đôi mắt to đen láy của Lăng Thiên Thần. Khi nhìn thấy họ ôm nhau,
trên khuôn mặt cậu bé nở nụ cười mãn nguyện.
Đế Vân Hi ôm cậu nhóc vào lòng, ngửi mùi hương trên người cậu nhóc, không nhịn được hôn một cái.
Lăng Thiên Thần nhột đến mức cười khúc khích.
Thấy cậu bé không trả lời câu hỏi của mẹ, Đế Vân Hi hỏi: “Sao con vừa ngủ đã xuống giường rồi? Con không ngủ
được à?”
Lăng Thiên Thần hơi ngượng ngùng vặn ngón tay và nói: “Con mơ thấy trong khi con ngủ bố đã đi mất, nên con
giật mình tỉnh ngủ. Con mở mắt ra không thấy bố mẹ đầu cả, con sợ, cho nên con mới ra ngoài tìm hai người. Bố
mẹ, hai người tiếp tục đi, Tiểu Thần không nhìn thấy gì cả”
Đế Vân Hi đặt Tiểu Thần lên giường, cậu bé vừa nói vừa đưa hai tay lên che mắt mình.
Những lời nói của Tiểu Thần khiến Lăng Tư Kỳ cảm thấy rất khó chịu, đồng thời thấy may mắn. Cũng may vừa rồi
cô đã đồng ý với yêu cầu của Đế Vân Hi, nếu không thì không biết con trai sẽ buồn đến mức nào.


Đế Vân Hi đắp chăn cho cậu bé,xoa chiếc đầu nhỏ của cậu bé:“Tiểu Thần yên tâm,bố đã về rồi,đã nhớ hai người rồi,bố sẽ không đi
nữa.Cả đời này bố sẽởbên con,bố sẽ cùng Tiểu Thần trưởng thành”
“Vâng,con tin bố.Tình cảm của bố mẹ tốt như vậy,nhân lúc con ngủ mà hai người cũng có thể ôm nhau,cho thấy hai người không
lira con”
“Lừa coná?”Đế Vân Hi hơi nheo mắt hỏi:“Con nghĩ bố sẽ hra con như thế nào?”
Cậu nhóc không suy nghĩ mà nói luôn:“Con chỉ sợ tuy rằng bố mẹ quả thật là bố mẹ của con,nhưng có thể khi mẹ sinh con ra bố
không hề biết.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.