“Cảnh Thiên, anh ta… anh ta là người máy thật hả? Đây là người máy do anh Xuyên đích thân chế tạo cho cô hả?
Thể anh Xuyên3 đầu?”
Nhìn dáng vẻ gấp gáp của Khương Vũ Hi, Cảnh Thiên cong môi: “Đương nhiên là ở nhà rồi. Sao, vẫn chưa từ bỏ
a1nh Xuyên của cô à?”
Khương Vũ Hi hừ lạnh một tiếng: “Tôi và anh Xuyên quen nhau lâu hơn có rất nhiều, tôi cũng hiểu9 anh ấy nhiều
hơn cô. Muốn ở bên anh Xuyên lâu dài thì bắt buộc phải là một người vợ phù hợp với anh ấy về tâm hồn. Cô biết3
anh Xuyên giỏi đến mức nào không? Giống như người máy bên cạnh cô ấy. Trí tuệ nhân tạo mà anh Xuyên nắm bắt
hoàn toàn khôn8g phải thứ mà cô có thể tưởng tượng được đâu.”
“Còn cô, Cảnh Thiên, cô chỉ có ngoại hình xinh đẹp hơn người ta, cô bầu bạn bên cạnh anh Xuyên, khiến anh ấy nảy
sinh sự cảm kích và ỷ lại vào cô. Nhưng nếu một ngày anh Xuyên khỏe lại, hoặc cho dù không thể khỏe lại, nhưng
qua thời gian suy sụp này, kiểu phụ nữ chẳng có gì ngoài ngoại hình như cô sẽ không còn ý nghĩa gì với anh ấy nữa
đâu.”
Cảnh Thiên nhìn Khương Vũ Hi luôn tự cao tự đại, cũng có hứng thú.
“Kể ra thì tôi chưa bao giờ hỏi cô nhỉ, cô kiếm sống bằng nghề gì thế?” Đối với câu hỏi chỉ xuất hiện trong phim
truyền hình này, Khương Vũ Hi cảm thấy mình đang bị xúc phạm.
“Tôi là một nhà thiết kế. Năm 18 tuổi, tôi đã thành lập được thương hiệu của chính mình, thương hiệu Siemo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-mat-co-dau-xung-hi/3321716/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.