Sau khi Thiên Lân Xà ăn nhiều đấm ác ý của Thiên Kiệt cùng bị hắn cho vào Hỏa nhãn giới chỉ thiêu đốt áp chế.
Thiên Lân Xà giờ đây chỉ còn dài một mét cùng thân thể nhỏ nhắn đáng yêu, hết thảy mang và sừng cụp lại ngoan ngoãn nghe lời Thiên Kiệt, tận tình phục tùng hắn không dám trái nửa lời.
“Làm sao để ra khỏi nơi này!...NÓI!!!”
Hắn liền đưa nắm đấm đến cái linh hồn rắn sau khi bị tra tấn đe dọa lại chẳng bằng con rắn nước.
“á…Chủ Nhân! Ngài cất nắm đấm trước đi đã! Một đấm nữa là ta liền tan xác như con nhện kia mất!”
Thiên Lân Xà nhanh chóng cúi đầu xuống cầu xin, rồi cũng tỏa ra sắc xanh thu lại ma trận cốc vực, những đám mây cùng sương mờ nhân ảnh nhanh chóng tan dần đi để ra nơi đây là một cái hố vực rộng chỉ khoảng hơn hai trăm dặm!.
Thiên Kiệt cũng nhanh chóng nhìn ra trận địa mê cung này, trước đó hắn cùng Cát Phượng cũng chỉ là đi vòng tròn quanh cái vực.
“Con rắn thối!...Ở đây còn đồ gì quý giá liền lấy về đây cho ta!”
Thiên Kiệt lại vung tay ra lệnh, nó giờ nào giám cãi.
“Tuân mệnh chủ nhân!...”
Nói xong linh hồn Thiên Lân Xà liền cùng thanh đại đao bay vút đi.
“Cát Phượng!...Còn nằm đấy đến bao giờ nữa…”
Hắn lại quay ra cô nàng đang nằm bẹp dí tay không ngừng xoa mông.
“Hức….Sư Phụ độc ác!...Người đánh chết ta rồi...Ta ghét người…!”
Cát Phượng lại nói cùng nước mắt tuôn sau bảy bảy bốn chín cái tét mông của hắn.
“Vẫn còn nói được thì làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689222/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.