Đã một tháng trôi đi ở cái nơi Diệp Lục Cốc Vực quỷ dị, Thiên Kiệt cùng Cát Phượng hàng ngày đều tách nhau ra đi tìm kiếm lối thoát cùng thu thập thiên tài địa bảo.
Gần như đã thu hoạch hết sạch thảo dược chân quý nơi đây lại bước về hang động gặp nhau.
“a Sư Phụ! Hôm nay đệ tử tìm được thứ hay lắm nè!”
Cát Phượng hớn hở nói cười lại chạy đến lấy ra một quả trứng bằng hai bàn tay.
“Quả trứng này!...”
Thiên Kiệt liền nhìn đến với ánh mắt Tham Lam, cả một tháng qua hắn và Cát Phượng chỉ ăn thịt lợn thịt gấu nên cũng đã chán, nay có quả trứng thì lại quá tuyệt vời.
“Cát Phượng!...Đưa cho sư phụ xem chút!”
“Không được!”
“Này ta chỉ xem thôi có gì mà không được!”
“Cả tháng nay có thứ gì ta đem về mà sư phụ người không xem chứ!...Cây cỏ hoa lá người đều bỏ vào miệng!...hứ…Quả trứng này còn lâu ta mới đưa!.”
Cát Phượng liền dấu quả trứng nhỏ rồi lại đi vào trong hang, nàng đến cạnh đống lửa lại đặt quả trứng bạch lục xuống nhẹ nhàng vuốt ve.
“Trứng nhỏ ơi trứng nhỏ, ta sẽ bảo vệ ngươi khỏi ác nhân!...Ngươi phải mau lớn đi a!”
Nói xong cô bé cũng liền ôm chặt quả chứng vào thân.
“Đây!...Tiểu nha đầu này!..Là đang ấp trứng sao?.”
Thiên Kiệt nhìn đến cũng chỉ muốn ngã ngửa ra, cứ suy nghĩ trong đầu cầu xin nàng tí nữa chỉ cần cho hắn cắn một miếng. Vậy mà giờ cô bé là chỉ để ấp chứ không ăn.
“Này Cát Phượng! Ấp thứ đó không sợ một ngày nó nở ra liền thành quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689221/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.