Ngày hôm sau, sắc trời đã tờ mờ sáng Thiên Kiệt cũng đã bắt đầu tỉnh dậy bên cạnh là một con lang thú đang canh trực nhưng không phải là Lang Huynh.
“Ngươi là Lang huynh phái đến bảo vệ ta sao”
Thiên Kiệt xoa xoa đầu Lang Tinh rồi hỏi.
“Được rồi ngươi cũng quay về đi, nếu gặp được bọn họ thì hãy nói là ta đã an toàn rồi không cần lo lắng, nhất định ta sẽ luyện tập mạnh lên và tìm hai người bọn họ.”
Lang tinh hú lên một tiếng rồi quay vút đi phóng về phía trong Ma Thú Sâm Lâm, giờ chỉ còn lại Thiên Kiệt cô đơn một thân một mình một cõi.
Lại lấy tấm địa đồ ra xem ở vị trí này có vẻ cách Thanh Lâm Thành không xa, lại tiếp bước đi về phía cổng thành to lớn.
Ở phía xa xa lúc này mơ hồ là có hình bóng con Sói và Hồ ly nhìn theo hình bóng cậu nhỏ đang tiến về phía cổng Bắc Thanh Lâm Thành rồi cũng quay người biến mất.
Vừa đặt chân đến cái cổng to hắn nhìn lên thấy trên có chữ Bắc môn Thanh Lâm Thành.
"Là cổng Bắc xem ra đi đúng đường rồi."
Nơi đây đông đúc người ra vào náo nhiệt cũng khiến hắn có chút hoảng sợ bối rối. Trước đây từng nghe Hồ muội nói qua vài lần nhưng cũng không ngờ là nơi đây lại to lớn và huyên náo như vậy.
“Nhóc con đứng lại! Là người từ đâu tới. Đi lạc sao”
Hai tên Lính canh cổng chặn lại quát to.
“Muốn dọa chết ta sao, ngoài con rắn thối kia ở trong Sâm Lâm cũng chưa có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-long-truyen-thua/1689167/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.