- Em đang ở đâu?
Cô gái khó chịu nhíu chặt đôi mày thanh tú, tâm trạng đã không được vui vẻ, nghe giọng nói như áp đặt của người kia lại càng bực dọc hơn.
- Tôi đang đi quay
Thờ ơ trả lời qua điện thoại, ngữ điệu không có lấy một chút cảm tình
- Là ở phim trường nào?
- Phim trường nào thì ông hỏi để làm gì?
Người này bệnh thần kinh chắc chắn rất nặng, chỉ vừa buông một con cá, tay kia liền muốn vớt một con cá khác lên chơi.
- Tôi muốn gặp em
Tư Duệ nghe chất giọng trầm khàn qua loa thoại, khóe môi liền gợn lên nụ cười trào phúng.
Một lúc lâu sau vẫn không nghe cô nói bất kỳ gì điều gì. Người đàn ông nhanh nhẹn nắm bắt hàn ý qua hơi thở như gió nhẹ mùa xuân, ánh mắt hắn sâu thêm một tầng suy ngẫm.
- Đừng rời khỏi, tôi sẽ đến
Hỏi han cô chỉ là hình thức bên ngoài, Lôi Dực muốn biết điều gì thì tất nhiên liền lập tức có người bán mạng tìm câu trả lời cho hắn.
Không đến nửa tiếng sau ở phim trường liền thoáng chốc trở nên náo loạn, sự xuất hiện của người đàn ông giống như trung tâm của tiêu điểm. Kéo theo không biết bao nhiêu đôi mắt tràn ngập ý tứ dõi theo.
Sau khi nghe bộ phận thông báo sắc mặt hớt hải thình lình cắt ngang cảnh quay của cô dời xuống cuối ngày, Tư Duệ liền nắm chắc được nguyên nhân sự việc, cô càng không ngăn được mình ngập tràn phẫn nộ.
- Ông lại muốn chơi trò gì nữa?
Lôi Dực không đáp lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/1281877/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.