- Có chuyện gì cần nhớ ra? Tôi thật sự nghe không hiểu. Tôi đã quên mất thứ gì quan trọng sao?
Cô hình như thật sự có cảm giác đấy.
Tư Duệ không phát hiện ra nhu cầu đê hèn dâng cao lên của người đàn ông, khó hiểu ngẩng đầu hỏi hắn.
Ngay tức khắc khi nhìn thấy đôi mắt tràn đầy vẻ chiếm hữu của hắn, gương mặt cô liền nóng lên.
- Ông, sao lại...
Cô biết ánh mắt kia có nghĩa là gì, ở bên cạnh hắn thời gian qua. Nếu như còn không sớm nhận biết được, cô chắc chắn sẽ bị gọi là đại ngu ngốc.
Tuy rằng Tư Duệ từ lúc bé đã luôn được người khác khen là thông minh hiểu chuyện, nhưng đối diện với kẻ này, tất cả những điều đó đều như là bị bốc hơi khỏi cô.
- Ông đã đáp ứng tôi hôm nay không như vậy.
Lôi Dực ôm cơ thể mỹ nhân ở trong lòng lâu như vậy, nếu như hắn không có dục vọng thì vốn không phải là đàn ông rồi. Đừng nói đến đây căn bản là người phụ nữ hắn muốn đến cuồng si.
Hiểu rõ cặn kẽ cô gái này, lại càng khiến hắn muốn sinh ra cảm giác bao dung chiều chuộng cô.
Không nhịn được mà cúi đầu nhìn trộm hai đỉnh tuyết sơn trắng muốt đang lập lờ trong lớp áo tắm.
Cổ họng hắn bắt đầu nóng lên, miệng đắng lưỡi khô vốn không thể nào bình thản mà nói chuyện được nữa.
- Tôi vốn đã đáp ứng em, chỉ là ai bảo em mê người như vậy, có phải là cố ý dụ dỗ tôi không?
Hắn thưởng thức cảm nhận xúc cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-giua-danh-vong/1281866/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.