- Từ nay, cậu không cần đến gặp tớ nữa.
- Hạ Hạ, tại sao vậy...?
Lưu Phong Vấn nhận ra điều không ổn, tại sao Diệp Hạ đột nhiên lại nói như vậy, anh đã làm gì sai sao? Diệp Hạ nhìn anh mà không nói gì cả, cô dứt cánh tay của anh ra, quay mặt đi chỗ khác, như muốn né tránh ánh mắt anh.
- Hạ Hạ, cậu nói cho tớ biết đi. – Lưu Phong Vấn sắp khóc đến nơi rồi.
- Tớ nghĩ, cậu không cần phải giả vờ quan tâm tớ đâu. Tớ biết cậu không muốn như vậy, chỉ là cậu thấy tớ cô đơn, không một ai bên cạnh, cho nên mới thương hại tớ, có đúng như vậy không? - Diệp Hạ nói trong nghẹn ngào.
- Tớ không hề thương hại cậu! – Lưu Phong Vấn khẳng định. – Dù có ra sao đi nữa, tớ vẫn muốn chăm sóc cho cậu, ở bên cạnh cậu... như một người bạn.
Diệp Hạ vốn dĩ nghĩ Lưu Phong Vấn có tình cảm với mình, nhưng hiện tại cô vẫn chưa sẵn sàng, chỉ cần anh chịu khó chờ đợi, một ngày nào đó, khi vết thương đã lành hẳn, cô nhất định sẽ cho anh một cơ hội. Nhưng anh đã không chờ, anh đã qua lại với một cô gái khác, có lẽ cô đã sai rồi. Có lẽ vì cô đã khiến anh buồn lòng quá nhiều, cho nên anh không còn kiên nhẫn, anh đã rẽ sang một hướng khác. Nhưng vì sợ mắc nợ cô, sợ sẽ bỏ cô lại một mình, nên anh mới giả vờ quan tâm cô có đúng không? Diệp Hạ ngao ngán lắc đầu, đúng rồi, cô có gì mà phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-loi-2-tieu-mieu-the-mang/929380/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.