Tháp Lạt Ma trên đỉnh núi của đảo Quỳnh Hoa không khác gìnhiều so với ba trăm năm sau, dưới ánh nắng mặt trời vào đông rất chói mắt. Tôiđứng trên đài cao, nhìn đám người mờ ảo trên bề mặt Thái Dịch Trì đóng băng rộng lớn. Trên mặt băng, hơnmột nghìn binh sĩ bát kỳ đang thi đấu, có lều ném bóng, có diễn tập bắn cung trên băng, còn giả thànhđộng tác của 'đại hạt tử', 'kim kê độc lập', 'Na tra nháo hải', 'song phi yến', 'thiên cân trụy'...----tôi thấy giống như biểu diễn trượt băng nghệ thuật. NgườiMãn Châu quyền quý, hoàng thân quốc thích ngồi đầy trên khán đái được lập nên ở bên hồ. Xa xa vẫncòn thấp thoáng thấy được trang sức màu vàng của hoàng đế ngồi vào bàn.p>
Tôi bị Bát phúc tấn bằng một câu "mang muội xem băng" không cho cự tuyệt lừa gạt đưa đến đây, thưởng thức biểu diễn đồ sộ trên băng, không thể nói là không hưởng thụ. Nhưng tôi vẫn muốn cùng Lý Hạo đến đầm nướcbăng đẩy xe hơn, bởi vui chơi quan trọng nhất vẫn là thoải mái.
"Bốp bốp bốp" Hồng Nguyệt Nhi bêncạnh ra sức vỗ tay, khuôn mặt không biết bởi vì hưng phấn hay rét lạnh mà đỏ rực lên. Cô nàng cũng giống tôi, bị nhân tiện đưa theo làm người đứng xem, nhưng xemra cô nàng dễ thích ứng hơn tôi.
"Lý Hadm."Lão Bát mang theo tùy tùng và các huynh đệ đi tới, tôi vội vã đứng dậy hành lễ.
Anh ta cười nói: "Đã lâu không gặp. Dường như đã đổitính rồi nhỉ."
Tôi dè dặt cười, cúi đầu.
"Nàng đang giả vờ giả vịt đấy." Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-duong/3243721/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.