"1978?"
"Ban nãy thấy số đó trong sách." Tôi thuận miệngnói, sau đó lập tức nói lảng sang chuyện khác, "Tìm tôi có chuyệngì?"
Lão Bát cũng không nghi ngờ, chỉ nói: "Cô dùng loại khẩukhí này nói với ta? Lần trước thấy cô vẫn rất kính cẩn tri lễ."
Tôi lại quên, vì vậy dựa vào đúng lễ nghi nhún ngườinói: "Bát gia cát tường." Nhưng đổi lại một câu của anh ta: "Cứ thôiđi, nghe vẫn thấy khó chịu." Thật khó hầu hạ! Dường như tâm tình anh ta rất tốt, cười nói: "Ngồiđi."
Tùy tiện tìm cái ghế dựa ngồi xuống, tôi lại muốn xem anh ta giở trò gì. Uông Phùng Niên sau khi đưa tôi vào đã không thấy tăm hơi, trongphòng không có ai hầu hạ. Chúng tôi khách và chủ sau khi ngồivào chỗ, một a hoàn mặc y phục màu xanh bưng trà lên.
Tôi nâng ly trà nhấp một miếng,chỉ cảm thấy mùi vị đậm đà, hương thơm sâu kín như hoa lan, lại nhìn nước trà xanh biếcmang theo màu vàng óng ánh, nhân tiện nói: "Mây mù mơi kết ở Lư Sơn."
Lão Bát ngạcnhiên nói: "Miệng cô thậtgiảo hoạt!"
Tôi nhíu mày không đáp, cứ chờ anh tara tay, anh ta cũng bắt đầu hỏi tôi những vấn đề ngớ ngẩn như 'ở trong phủ có quenkhông, 'trong nhà có còn huynh đệ tỷ muội gì không'! Tôi vừa trả lời qua quýt vừa chờ mong khi nào anh ta mới có thể đi thẳng vào vấn đề.
Sau khi tôi dằn lòng trả lời hết những vấn đề kia, cuối cùngcũng nghe anh ta hỏi: "Về sau cô có tính toán gì không?"
Không thể nào, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-duong/3243715/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.