"Thư Nhã ở Văn phủ rất tốt, không lẽ công tử cảm thấy Thư Nhã chướng mắt?" Thư Nhã không hiểu thấu, liền thấy mất mát. Phu quân? Ban đầu mình còn nghĩ người này sẽ là phu quân của mình, vậy mà lại đi phản bội tình cảm của mình. Thế nhân nhiều nam nhân nhưng nam nhân tốt thì được mấy người. Nam nhân biết ăn biết nói được mấy người giống ngươi... Nếu vậy người làm tri kỉ được mấy người? Mê mang nhìn xem Tiêu Thành Diễn trước mặt.
Tiêu Thành Diễn thấy Thư Nhã hiểu lầm, vội vàng vẫy tay phủ nhận "Thư Nhã cô nương hiểu lầm rồi, phò mã ít ngày nữa phải về kinh. Tiêu Khoan muốn cô nương cùng đi chung. Với tình hình hiện nay của cô nương, chắc hẳn không thể an tâm để cô ở lại mà về kinh được." Tiêu Thành Diễn vừa mới quyết định, nhất định phải mau chóng hồi kinh, nơi Lạc Nhi dưỡng bệnh không có đủ dược liệu không nói, chỉ sợ cũng không phải là chỗ an toàn. Triệu Minh hoành hành ngang ngược nhiều năm, nhất định lôi kéo không ít đảng phái xấu. Chẳng qua mình còn chưa đem cái chết của hắn công bố ra. Mình bắt được Triệu Minh, nhiều thương nhân đã bất mãn rồi. Còn Tô gia, chỉ có thể đi một bước tính một bước. Chí ít cũng đã lôi kéo được Trần gia, có thể nói địa vị cùng thừa tướng đã ngang nhau.
"Công tử phải về kinh?" Thư Nhã nghe Tiêu Thành Diễn không bao lâu phải hồi kinh, nhẹ nhàng cắn môi, trong nội tâm mặc dù không muốn bỏ qua. Mai nay từ biệt, thân phận cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202724/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.