Văn Phủ.
"Công tử, dược này đúng là truy hồn giải dược. Tốt quá rồi, phu nhân uống dược này, ngủ một giấc là sẽ khỏe trở lại, lão phu sẽ bốc cho phu nhân hai gói thuốc an thần." Lão đại phu sờ lấy bộ râu, gật đầu cười cười. Đây đúng là một chuyện vui, cô nương kia cuối cùng cũng cứu được.
"Thật tốt quá." Nghe lão đại phu nói xong, Tiêu Thành Diễn vừa nãy còn nhíu chặt lông mày, lập tức hớn hở. Tốt quá, Lạc Nhi được cứu rồi. Tảng đá treo trong lòng cũng rơi xuống. Tiếp nhận lấy bình sứ, chăm chú nắm lấy. "Người đâu, thưởng." Không che giấu được sự vui sướng trong lòng. Thẳng đến trong phòng.
Đến phòng bước chân tự giác thả nhẹ. Nhẹ nhàng đi đến cạnh giường. Thấy Văn Nhân Lạc đang nhắm con mắt, khuôn mặt hồng hồng phác phác. Ngồi trên giường cười lấy. Dịu dàng nhìn lên gương mặt nàng.
Văn Nhân Lạc bỗng nhiên mở hai mắt ra. "Diễn." Nhào vào trong lòng nàng.
"Ta đánh thức Lạc Nhi à?" Tiêu Thành Diễn vỗ nhè nhẹ lên lưng nàng.
Văn Nhân Lạc lắc đầu.
"Tiểu Niên, bưng nước ấm đến đây." Hô ra phía ngoài. Chỉ chốc lát sau, Tiểu Niên liền bưng một chén nước đi tới.
"Phò mã gia, đại phu đã cho công chúa thuốc an thần, nô tài đã đem đi nấu lên đây rồi."
"Ân." Tiêu Thành Diễn lấy bình sứ trong ngực ra, cẩn thận từng li từng tí đổ vào thuốc, xác định đủ rồi, đưa tới trước mặt Văn Nhân Lạc "Lạc Nhi, uống thuốc nào, lúc ngủ sẽ không gặp ác mộng nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dien-tien/3202722/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.