Chuyện kể rằng, cảnh sát khu vực cũng là cảnh sát, là cảnh sát sẽ phải thường xuyên huấn luyện một thời gian, trong đó một loại huấn luyện, một năm bồi dưỡng một lần, một loại hai năm trước gọi là luyện binh lớn, là loại cảnh sát nhân dân trong mỗi sở chen vỡ đầu cũng muốn chui vào trong.
Vì sao, thoải mái mà!
Chủ yếu quá trình này như vầy, xe buýt chở đến một nơi an dưỡng hoàn cảnh tú lệ, buổi sáng sáu giờ thức dậy, ra hoàn thành thể dục buổi sáng, chạy bộ ba nghìn mét, đi lên lớp báo cáo, là có thể nhào lên bàn ngủ bù, tiếp theo buổi chiều tiếp tục lên lớp ngủ bù, ăn xong cơm chiều là hoạt động tự do, các anh em liền bắt đầu đánh bài thì đánh bài, xem TV thì xem TV, cả một kỳ an dưỡng rèn luyện thể năng, một lần huấn luyện xong, cơ thể cực kỳ khỏe, ăn cái gì cũng thấy ngon, có bụng mỡ giảm bụng mỡ, không bụng mỡ luyện dáng người.
Những năm qua Đào Quan là Mai Sơ Cửu và Lạc Vô Thanh đổ xúc sắc, ai điểm lớn người đó đi, năm nay Lạc Vô Thanh muốn ở bên cô y tá, tự nguyện bỏ tư cách ném xúc xắc, sau đó thì là giữa Ôn Tập và Mai Sơ Cửu phải quyết định ra thắng bại, ai thắng thì đi.
Sau đó Mai Sơ Cửu cũng rất buồn bực
Tuy rằng y rất muốn đi, nhưng không tới mức vô cùng muốn đi, nhưng vừa nghĩ tới y không đi thì Ôn Tập đi, y lại mười hai vạn phần khó chịu.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lac-dao-mai-phong/2192544/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.