- Tiểu Đinh! Tiểu Đinh à, dậy đi con. Dậy đi!
- Tiểu Đinh, mau dậy đi nào. Con mà còn ngủ nữa là con sẽ chết đấy!
Chu Tư Vũ mơ hồ nghe thấy có người gọi mình, hơn nữa không phải một người. Cậu mở mắt, nhưng bị ánh sáng chói lóa làm cho phải nhắm lại ngay tức khắc. Mất một lúc, cậu mới có thể làm quen. Hai người đang đứng bên giường của cậu, họ gọi cậu. Họ là... bố mẹ cậu! Sao lại như thế được?
Tư Vũ bật dậy, nhìn như không tin vào mắt mình:
- Ba! Mẹ! Hai người sao lại ở đây?
- Tiểu Đinh, con mau đi cùng ba mẹ đi. Mau rời khỏi đây! Nhanh lên! - Mẹ cậu khẩn khoản thiết tha nắm cánh tay cậu, vẻ mặt vô cùng lo sợ.
- Mẹ à xảy ra chuyện gì thế?
- Con đừng hỏi nhiều, mau rời khỏi đây đi. Nếu không chúng ta đều phải chết!
Ba cậu cũng như vậy, cứ nhìn cậu lại nhìn ra phía cửa, vội vã giục cậu:
- Nhanh lên Tiểu Đinh, chúng ta không thể chậm trễ được. Con mau đi theo ba mẹ đi.
Cậu không hiểu gì cả, ba mẹ cậu làm sao lại ở đây? Lại còn giục cậu đi cùng. Họ muốn đi đâu? Mà tại sao không đi lại chết? Chuyện quái gì đang diễn ra thế này?
Bất chợt cánh cửa phòng bật mở, Tiêu Thần bộ dạng đằng đằng sát khí, trên tay cầm khẩu súng lạnh lùng tiến vào. Hắn không nói một lời, liền giơ súng lên bóp cò. Hai tiếng nổ chát chúa vang lên, Chu Hải Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-yeu-hay-la-han/2395114/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.