Dương Thanh đến xã Lục Trình một lần nữa vào tháng 7 năm 1997.
Cách lần trước đến đây đã là hai năm, lần này cô đến cùng bạn học mở lớp huấn luyện mỹ thuật hè. Mở lớp huấn luyện là thứ yếu, khát vọng lớn nhất trong lòng Dương Thanh là tìm hiểu tin tức của Lâm Tiểu Hà. Không biết qua hai năm, bệnh tình của cô ấy đã tốt hơn chưa.
Mấy năm nay, xã Lục Trình không thay đổi gì nhiều, Dương Thanh bố trí ổn thỏa chỗ nghỉ ở trường học xong rồi thì chuẩn bị hỏi thăm tin tức về Lâm Tiểu Hà ở xung quanh trường. Cô đi ra cổng trường trong ngày trời nắng to, chưa đi được mấy bước, cô đã nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.
Ngay khi nhìn thấy cô ta, Dương Thanh sợ tới mức suýt chút nữa đã hét lên. Người nọ không phải ai khác, đúng là ác mộng của cô – Chu Mộng Ni.
Cô ta béo lên không ít, trên mặt không hề có thần thái gì đáng kể.
Trong nháy mắt này, Dương Thanh như đã đi qua vạn năm. Cô ngừng thở, làm như không có việc gì mà lướt ngang qua cô ta, nhìn về phía khác.
Dường như Chu Mộng Ni không nhận ra Dương Thanh. Cô ta chỉ liếc Dương Thanh một cái rồi thản nhiên đi qua.
Tất cả đều bình thường như thế, đến cả Dương Thanh cũng cảm thấy không thể tin nổi.
Vì sao Chu Mộng Ni không nhận ra cô? Là bởi vì vẻ ngoài của cô thay đổi? Hay là vì từng bắt nạt cô, cho nên thấy ngại không dám nhận?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-da-giet-co-ay/2587956/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.