"Bà Thanh, bà tìm tôi sao?"
Cánh cửa gian phòng rộng mở ông Chu từ bên ngoài bước vào chậm rãi, ánh mắt hướng về bà thanh nhiều phần đã sửa soạng kín đáo thể hiện một người đàn bà uy quyền lịch thiệp như ngày xưa.
"Ông ngồi đi!"
Ông Chu có vẻ ngạc nhiên trước sự lịch thiệp nhiệt tình này của bà Thanh. Ngày trước dù cho dù có muốn tới đây để nói chuyện công việc thì bà Thanh cũng chưa từng một lần chủ động nhắc đến chuyện ngồi hay đứng.
Ông Chu một mặt vẫn chưa hiểu chuyện gì một mặt vẫn còn kiêng dè mà chắp tay ngay đằng trước ngực dáng vẻ khúm núm:
"Không cần đâu! Bà cứ nói cho tôi nghe đi, tôi đứng là được rồi... tôi đứng cho quen. Tôi ngồi nhiều ở văn phòng bây giờ cũng nên đứng một chút."
"Vậy được thôi!"
Bà Thanh mang trên tay hai cốc cà phê, một cốc đưa cho ông Chu vẫn còn đứng nguyên dậm chân tại chỗ còn một cốc thì từ từ đứng ngay trước cửa sổ phóng tầm mắt ra bên ngoài phía xa mà lên tiếng:
"Tôi biết là công ty của ông Chu đây cũng là thuộc dạng tốp đầu trong ngành đào tạo võ thuật nhưng lại không thể một mình tự cạnh tranh được với Dư Vu Quân, với công ty của Nhật Tinh. Như vậy, nếu ông muốn tôi giúp đỡ thì chúng ta có thể hợp tác lâu dài."
Ông Chu nghe thấy câu nói này của bà Thanh nhiều phần mừng rỡ nhưng cũng lại có nhiều phần lo lắng đan sen sợ hãi. Ngày trước rõ ràng là bà Thanh cũng từng con nhã ý nhiều lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917935/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.