Ngủ một giấc dậy đã cảm thấy bản thân thoải mái hơn rất nhiều.
Khế Phương nhìn quanh gian phòng bệnh không còn lấy một bóng người, từ từ ngồi dậy uống lấy cốc nước nóng cùng đồ ăn sáng được chuẩn bị từ sớm đặt trên bàn.
Dòng giấy ghi chú màu hồng phấn nhanh chóng xuất hiện trước ánh mắt của cô với nét chữ gấp rút vội vàng:
"Đồ ăn anh để trên bàn. Em ngủ dậy ăn rồi uống thuốc đi nhá! Anh phải làm thêm chút chuyện riêng!"
Khế Phương đọc xong lời nhắn có phần hơi thất vọng nhưng rồi cũng nhanh chóng mỉm cười ăn hết suất đã được chuẩn bị cho mình, thi thoảng có lướt qua phụng phịu:
"Chẳng phải hôm nay Dư Vu Quân đã nói rằng sẽ đăng ký kết hôn sao? Vậy mà mới sáng sớm còn không ở bên cạnh thì bao giờ mới đăng ký kết hôn?"
Dư Vu Quân bên này tự dưng ngứa mũi hắt xì liên tục tới vài ba cái. Bạch Đăng Kỳ nhìn thấy hắn ta như vậy liền chạy đến hỏi:
"Không sao chứ?"
Dư Vu Quân xua tay:
"Không sao! Không sao! Kêu người của cậu nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi thì tôi sẽ không sao hết!"
"Gấp vậy? Người của công ty tôi đến bây giờ cũng biến thành gà cưng nhà cậu luôn rồi! Đến kể chuyện ăn ở cậu cũng kiêm luôn sao? Chi bằng cái công ty này cậu cũng kiêm nốt đi cho tôi rảnh rang."
"Không cần!"
Bạch Đăng Kỳ nhìn nhìn theo dáng người hắn mà cười ngây ngốc chạy lại chỗ nhân viên chuyển đồ:
"Nhẹ tay thôi đại ca ơi! Mấy đồ này đều là của tiểu bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917924/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.