🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dư Vu Quân nhìn sang đồng hồ điểm 18 giờ có hơn, trong lòng sôi sục từng hồi lo lắng không yên. Hắn tiến tới bên điện thoại, đứng ngẩn người quan sát một hồi lại thu tay lắc đầu dừng lại.

“Khế Phương khi đi đã dặn dò cẩn thận không được gọi. Nhưng sao bây giờ, một tin vẫn chưa thấy nhắn?”

Hắn sốt lên từng cơn lại nhanh chóng quay về bàn làm việc nhìn xấp tài liệu trước mặt mà rầu rĩ:

“Sương Phong!”

Tiếng bước chân bên ngoài truyền vào, nam nhân tuấn tú đứng trước mặt hắn cầm theo một sấp giấy tờ nữa đặt chồng lên bàn:

“Chủ tịch! Đây là những mẫu trang sức bán chạy nhất của nhãn hiệu AD do Makky thiết kế. Lần này cậu ta quay về nước đã chấp nhận liên lạc của bên công ty chúng ta, nhưng có vẻ…”

Dư Vu Quân xoa xoa trán lại tiếp tục nhăn nhó. Hắn ta gọi Sương Phong vào đây để kiếm thêm việc cho bản thân sao? Hắn kêu Sương Phong vào để bị sai như nhân viên vậy à?

Dư Vu Quân đan chéo tay chống lên mặt bàn, nhìn qua sấp giấy tờ vẫn còn nguyên trên bàn:

“Cuộc họp hợp tác chẳng phải đã phê duyệt qua rồi sao? Sao bây giờ vẫn còn mang những thứ này đến cho tôi?”

Sương Phong nhìn vẻ mặt khó coi này cũng chẳng còn cảm thấy lo lắng như trước kia, trực tiếp lên tiếng:

“Cuộc gặp mặt chính thức vẫn chưa diễn ra. Hơn nữa trợ lý của cậu ta có nói sơ qua về thói quen của cậu ấy, cậu ta thường nhắc đến những bản thiết kế của bản thân để nói chuyện

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-toi-bo-anh-roi/917912/chuong-59.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Tôi Bỏ Anh Rồi!
Chương 59: Trịnh Đăng Bảo ủ mưu lớn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.