Anh là một người đàn ôngtài hoa, tuy rằng xuất thân bần hàn, nhưng anh rất có khí phách, dựa vào điểmnày thôi thì đám bạn bè thiếu gia õng ẹo kia có hợp lại cũngkhông bằng ý chí chiến đấu và nghị lực của riêng anh, anhtừng bước đi đến ngày hôm nay, bất quá tôi chỉ muốn nói, anh cũng không phải là dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng!
Ngày 24, tháng 5 năm2002, anh mặc một chiếc áo sơ mi đã sờn cùng với một chiếc quần bò cũ kỹmàu lam,bỗng nhiên lao đến nhà tôi, khi đó chỉmới chạng vạng, ánh chiều tà xuyên quacửa sổ, khắc sâu trên khuôn mặt anh, anh hung thần sát ác đứng trước bàn ăn nhàtôi, lúc ấy tôi và cha đang ăn cơm, sau đó anh hét to:"Chúng ta kết hôn đi!"
Một ngày đó, anh bị cha đánh một trận, không lưu tình, bị đánh đến bầm dập mặt mũi.
Một năm đó, tôi 21 tuổi,cũng không chút do dự, gả cho anh.
Bởi vì ánh mắt anh lúcnhìn thấy tôi, rất liều lĩnh. Thật giống như anh bị đuối nước, chỉ có tôi mới có thể cứu được anh vậy.
Hôn lễ của chúng tôi rất long trọng, đây có thểlà một loại hư vinh, hoặc cũng có thể là một loại tuyên cáo.
Thật ra cha rất tánthưởng anh, thường khen ngợi với tôi rằng anh là một đế vương, nhất định sẽ lập nên vương triều của chính mình. Sau đó, vì hạnhphúc của tôi sớm muộn cũng đã tới, trong hôn lễ, cha ở trước mặt mọi người tuyên bố đểanh tiếp nhận chức Tổng giám đốc của tập đoàn Nguyên Thịnh. Lúc đó,anh rốt cục mỉm cười, sau khi tôi cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-roi-khong-vet/52682/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.