Mấy tháng trước, Dư Nặc đã theo nhân viên đến xem trực tiếp vài trận đấu của TG. Dù là vòng bảng, bán kết hay chung kết, khi đối đầu với hai đội tuyển hàng đầu của LPL, fan của TG đều bị WR, OG áp đảo hoàn toàn. Dù họ giành chiến thắng, bầu không khí trên khán đài vẫn chẳng mấy sôi động.
Tuy giải đấu Liên Lục Địa đã giúp TG nổi lên một đợt, nhưng ngoài lần ở sân bay, Dư Nặc vẫn không có nhiều khái niệm về việc TG “đã hot.” Ấn tượng của cô chỉ dừng lại ở mức, họ vẫn là một đội tuyển mới không có nhiều fan hâm mộ.
Mãi đến khi Phó Dĩ Đông cùng nhóm fanclub TG tập hợp, cô mới thật sự cảm thấy choáng ngợp.
Một nhóm người tụ tập ở lối vào sân vận động, phân phát gậy cổ vũ và băng rôn một cách có tổ chức. Còn có người chuyên phụ trách kiểm kê từng chiếc bảng đèn lớn nhỏ. Ước chừng có đến vài chục người, ai nấy đều đeo vòng tay bạch kim của TG, thậm chí áo thun họ mặc cũng được thiết kế theo phong cách đồng phục TG, mặt trước in hình chibi của Trần Du Chinh, mặt sau là ID của anh.
Phó Dĩ Đông kéo Dư Nặc đến trước mặt mọi người, hắng giọng giới thiệu: “Chào mọi người, đây là…” Cô ấy ngừng lại một lát, rồi nói tiếp, “Đây là bạn tôi, cũng là fan của Trần Du Chinh.”
Mấy cô gái đều rất nhiệt tình, xúm lại chào hỏi Dư Nặc. Cô đứng giữa đám đông, hơi lúng túng, chỉ khẽ gật đầu chào lại các cô ấy.
Có người thở dài: “Đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nhip-tim-noi-doi-tuc-tuc-dich-mieu/4652139/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.