"Được lắm, Gia Lạc, em giỏi lắm... Ý em nói là cách giảng dạy của tôi thua kém thầy toán đúng chứ?"
Gia Lạc lắc đầu liên tục, cô bé rõ ràng không có ý đó mà. Nhưng nhìn ánh mắt của thầy Triệu đang vô cùng tức giận, cô chỉ đành cúi đầu chịu trận:
"Thầy ơi, không nên như vậy..."
"Không nên, em nói tôi không nên làm cái gì cơ?"
Thầy Triệu máu nóng đã dồn lên não, rõ ràng cô bé này có tố chất học tập rất ổn, như cứ đến tiết của của ông là hết mơ đằng đông lại đến mơ đằng tây, bởi vậy điểm thi mới thấp lẹt đẹt như vậy.
"Thầy không nên tự đánh giá thấp năng lực của mình như vậy... Thầy không dốt đâu, là đầu em không dung nạp được môn thầy dạy thôi."
Âu Gia Lạc không nói còn may, nói rồi lại trở thành ngòi nổ của ngọn núi lửa, thầy Triệu im lặng một lúc, tay vỗ trán liên tục, sau một lúc quyết định, ông chỉ xuống góc lớp, là chỗ thường ngày của cô bé, nói:
"Mang cặp sách lên trên đầu hàng, đến tiết của tôi thì em ngồi với Châu Tiết Viễn đi. Đợi lát nữa tôi nói với chủ nhiệm của em đổi luôn cho em ngồi trên cùng."
Âu Gia Lạc tròn mắt, không chỉ là ngạc nhiên mà có thêm chút... Đau khổ, đúng vậy, là đau khổ.
"Thầy ơi... Em có thể cố gắng, thầy ơi thầy đổi cách phạt em đi mà..." Âu Gia Lạc cầm tờ giấy thi đến mức nhàu cả hai mặt giấy rồi, cô bé hơi ngước mắt xuống. Đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-nang-am-la-tham-tinh/2869812/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.