Nhà Vua thấy dòng Trường Giang ngoạn mục bèn cùng Chu Nhật Thanh tiếptục cuộc hành trình dọc theo mé sông, nhằm hướng Kim Thành huyện đi tới. Một hôm đến huyện thành trời vừa đúng Ngọ.
Nhà Vua bảo Nhật Thanh :
- Nhân lúc đói bụng, ta vào tửu điếm dùng bữa cơm đã rồi hãy vào thành.
Hai cha con lựa nơi ngồi thanh nhã rồi gọi tiểu nhị hầu rượu. Nhàn nhãăn uống hồi lâu no nê, nhà Vua trả tiền hàng toan đi thì chợt thấy mộtthiếu phụ khóc lóc thảm thiết, đầu tóc rối bời, tay bồng tay dắt con thơ một đứa giáp niên, một đứa chừng ba tuổi.
Thấy lạ nhà Vua hỏi điếm chủ, lúc đó đang cùng mọi người chạy ra nhìn theo thiếu phụ :
- Ai vậy, chủ quán có biết không?
Chủ quán thở dài :
- Thưa khách quan, đó là vợ Trương Quế Phương làm nghề chăn nuôi gà vịt, nhà ở mé hồ đằng kia kìa. Tội nghiệp! Có lẽ họ Trương bị vạ rồi. Lúcnãy hai vợ chồng còn qua đây vào thành, nay Trương phụ trở về một mình,ắt có chuyện bất tường không sai.
Nhà Vua thắc mắc :
- Tại sao vợ chồng họ Trương vào huyện thành lại bị hại nghĩa lý gì?
- Tôi chỉ nghe đồn về vụ bạc giả bạc thiệt chi đó. Nếu khách quan muốnbiết thực hư thế nào, không còn cách gì bằng hỏi thẳng Trương phụ.
- Ai nói với tiên sinh về vụ bạc giả?
- Chính Trương Quế Phương phàn nàn. Tôi vẫn mua thực vật của y. Vợ chồng y hiền lành đáng thương. Nếu khách quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-mai-nuong/2496126/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.