Chẹp! Sau khi nã súng đại bác vào hai cái tên đáng ghét kia, tôi xách vali đi về nhà ba mẹ nuôi ở thật .VÀ tất nhiên, thằng Vũ lần này phải lọc cọc xách va li theo tôi để " trông coi em" =.=
Chẳng hiểu sao lúc tôi về thì thằng Khánh đang đi du lịch thành ra cuộc đời tôi càng trở nên tuơi sáng hơn. TÔi nhận ra rằng: càng ít con trai ở gần mình, sẽ càng cảm thấy may mắn nhiều hơn.
Được cái tôi khá quen thuộc với cuộc sống ở nơi này, lại từng là đàn anh hộ thằng anh ******** nên trở về đây, tôi chẳng khác gì hổ được thả về rừng
" Mày có phải là Nhã An không đấy?" tHằng Vũ đã hỏi tôi như vậy sau khi nó tận mắt chứng kiến ngày đầu tiên tôi ở đây ( sau cái vụ đe dạo, ức hiếp bọn con gái, lừ mắt **** bọn con trai - đã bảo tôi quen đóng vai Thái Vũ rồi nên bị lây mà!)
Cũng phải! Tôi bạo dạn hơn nhiều, và tôi khá là gan Thậm chí, bọn đàn em của Vũ còn xì xào với nhau " tao thấy con em thằng Vũ giống... đại ca hơn là thằng anh!" Nói chung là như vậy đấy ạ! Cũng tự hào quá chứ lại!
***************
Ngày thứ 2 ở trường học.
Mới sáng sớm ra, cái chuông đồng hồ đã reo hò ầm ĩ cả lên.
-,- Mẹ ơi! mới có 5h. tHằng chó kia lại chơi đểu tôi rồi!
Nghĩ bụng, tôi tắt cái đồng hồ đi, tiếp tục ngủ ngon lành.
*********************
2 h 30' sau....
" Nhã An! con không đi học hả? Bảy rưỡi rồi đó!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-khi-em-biet-em-da-yeu-anh/1011413/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.