Thiên Manh còn hơn một tháng để hoàn thành dự án nghiên cứu, công việc bước vào giai đoạn nước rút, cô bị công việc ở văn phòng và việc học quay cuồng từ sáng tới tối, không thường về nhà ăn trưa, thậm chí là có khi không thể ăn tối cùng Tiêu Sở Uy, vậy là anh phải tìm cách đi đến văn phòng giáo sư xem cô.
"Thầy Tiêu, thầy có việc gì sao?"
Lâm Tinh vừa thấy Tiêu Sở Uy mở cửa đi vào đã không giấu được sự bất ngờ. Theo như sự hiểu biết của cô về cấp bậc, thì Giáo Sư Đồ mới là người phải đi tìm Tiêu Sở Uy, chứ anh không phải tự mình ghé thăm cái miếu nhỏ này của bọn họ.
Thiên Manh lúc này đang úp mặt vào đống tài liệu trước mắt, cô vẫn chưa hay biết đến sự xuất hiện của anh.
Tiêu Sở Uy bước vào, ánh mắt đầu tiên của anh chính là rà tìm vị trí của Thiên Manh, nhưng khi bắt được tín hiệu rồi thì tia lửa điện từ mắt anh phóng ra không ngớt, hiện tại Mộng Thần đứng cạnh Thiên Manh mà thảo luận, hai người ở một cự ly khá gần tay cậu ta còn đặt ra phía thành ghế sau lưng cô, cảm giác chỉ cần cậu ta cúi thấp xuống một chút rồi choàng tay một cái là có thể ôm lấy Thiên Manh.
Anh chỉ lịch sự gật đầu với Lâm Tinh rồi đi đến chỗ cả hai, còn cố tình đứng lại gần bọn họ ho lên vài tiếng như cảnh cáo, đôi mắt còn đang nhìn chăm chăm vào Mộng Thần.
Lúc này Thiên Manh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736328/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.