🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiêu Sở Uy thức dậy đã sờ lấy trán Thiên Manh, cả người cô vẫn còn nóng, nên anh đi xuống nhà tìm thuốc lên cho cô



Thiên Manh cũng dậy sau đó không lâu, cả người cô uể oải.



Lúc sau dì Thanh mang cháo lên, cô liền nói với dì Thanh:



"Dì Thanh, chăn gối nhà mình để ở đâu?"



"Cô cần thêm chăn sao?"



Dì Thanh hơi bất ngờ với câu nói của Thiên Manh.



"Dì giúp tôi dọn phòng bên cạnh, tôi muốn sang đó ngủ."



Dì Thanh lúng túng không biết trả lời thế nào, lần trước bà đã được thấy rõ vẻ mặt khó coi của Tiêu Sở Uy như thế nào khi biết Thiên Manh ngủ ở phòng khách, khiến anh phải bảo người làm vứt hết đồ đạc ở phòng khách đi.



Lúc này Tiêu Sở Uy ở ngoài cửa anh đang bước vào thì nghe được cuộc đối thoại, mặt anh biến sắc, hiện ý không hài lòng.



"Cạch" anh mở cửa đi thẳng vào.



"Ở đây có tôi rồi, dì xuống nhà tiếp công việc đi."



Dì thanh nghe thấy lời của Tiêu Sở Uy thì như nhận được lệnh đặc xá mà nhanh chân rời đi.



Anh đi đến giường ngồi xuống lấy cháo đút cho cô.



Cổ họng Thiên Manh bị ngứa nên cô ho liên tục, cô hơi cau mày, sau đó nói với anh:



"Tiêu Sở Uy em muốn ngủ riêng.".



Tiêu Sở Uy vốn muốn lơ đi nhưng cô lại nhắc đến nên anh đặt bát cháo lên bàn tay gõ nhẹ lên trán cô, anh khẽ cười kiên nhẫn nói :



"Sao vậy, sợ lây cho anh à?"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736326/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Là Em Lạc Đường Mà Đến Bên Anh
Chương 72: Có Thai ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.