Thiên Manh được ngủ nhiều nên cảm thấy khoẻ khoắn hơn, cô tỉnh dậy nhìn qua Tiêu Sở Uy anh cũng đang ngủ, cô sờ lên mi mắt anh tự nói:
"Còn dài hơn của mình."
Sau đó cô chạm lấy hàng chân mày như tự động mà nhau lại của anh, cô nhẹ nhàng vuốt ra sau đó nở nụ cười hài lòng, rồi cô lại chạm lên môi anh, hiếm khi Thiên Manh dậy trước Tiêu Sở Uy, nên khi dậy trước là cô cứ nằm kế bên ngắm nghía rồi sờ mó lấy khuôn mặt tuấn tú của anh, khuôn mặt anh chỗ nào cũng dễ nhìn.
Trong lúc Thiên Manh còn đang tận hưởng dáng vẻ anh ngủ thì nghe thấy giọng Tiêu Sở Uy cất lên:
"Đẹp trai vậy sao?"
Thiên Manh giật mình luống cuống thu tay lại vì cứ như bị bắt quả tang nhìn trộm, nhưng rất nhanh tay cô đã bị
Tiêu Sở Uy tóm được. Anh đưa tay mình sờ lên trán cô.
"Vẫn còn hơi nóng." Hàng chân mày anh vẫn hơi nhau lại.
Thiên Manh nhìn anh cười vô thức, dáng vẻ vừa đáng yêu vừa vô hình quyến rũ lấy anh.
Tiêu Sở Uy không kìm được mà chồm người dậy hôn lên môi cô, đối với Thiên Manh anh luôn rất dễ dàng động tình. Tay Tiêu Sở Uy bắt đầu lại không an phận, anh luồn tay vào áo ngủ sờ lấy ngực cô, Thiên Manh mở mắt ra lấy tay chặn anh lại:
"Không phải hôm nay sẽ đi viếng mộ ông bà sao?"
Thiên Manh cũng rời khỏi môi anh, cô như sợ anh quên mà nhắc lại cho anh nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736323/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.