Chỉ mới sáu giờ sáng...
Thiên Manh đã bị đánh thức sau giấc ngủ say, bằng cảm giác hơi nhột nhột quen thuộc, như có thứ gì đó đang bò vào áo ngủ của cô, khỏi nghĩ cô cũng biết là Tiêu Sở Uy.
Anh ôm cô từ phía sau, tay thì không yên phận đang rà soát cơ thể cô, váy ngủ của cô cũng bị anh vén lên gần hết, cô định quay lại phía anh thì Tiêu Sở Uy đã khẽ hôn lên tai rồi di chuyển nhanh xuống cổ cô, giọng nói nhỏ nhẹ của anh bên tai cô.
"Chào năm mới"
Thiên Manh bị đôi bàn tay của Tiêu Sở Uy làm cho trở nên điên dại, cô chỉ có thể dùng âm thanh rên rỉ "ưm.." mà đáp lại anh.
Rồi Tiêu Sở Uy lại cất giọng bên tai:
"Anh đói rồi."
Thiên Manh lúc nãy còn đang nhắm mắt tận hưởng sự mân mê của anh thì giờ mở mắt ra quay lại nhìn anh. Cô lấy tay chặn lên môi anh, muốn bật người dậy, ngây thơ đáp lại:
"Vậy đi ăn sáng thôi."
"Ừ, ăn thôi."
Tiêu Sở Uy nheo mắt, há miệng ngoạm lấy ngón tay của cô rồi mút mát liếm láp, anh từ từ hôn lên đó, tay còn lại bắt đầu lần xuống kéo hắn váy cô lên rồi ném xuống sàn. Hai chân Thiên Manh lúc này nóng rực, chút lý trí sót lại giờ cũng biến mất.
Tiêu Sở Uy nhìn cô, yết hầu cũng đã lên xuống liên tục, đôi mắt cũng đục lại, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh nhanh chóng đè lên người cô. Căn phòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736318/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.