Tối qua...
Thiên Manh dù trong lòng không vui, nhưng vì hôm nay là sinh nhật anh, thôi thì cũng nên làm gì đó.
Coi như cô khoan dung độ lượng không chấp nhặt với anh một ngày vậy.
"Giận thì giận mà thương thì thương, cần phân định rõ ràng." Thiên Manh tự nói.
Chẳng phải anh bảo ở đây người ta hay ăn mì trường thọ vào sanh thần sao?
Nghĩ đến đây cô lên mạng tìm công thức nấu món mì Trường Thọ.
Một món mì nhưng công thức thì lại đủ thứ trên đời, mỗi nơi một kiểu, nhìn chung thì chỉ có thể diễn tả bằng một từ; KHÔ.
Bắt tay vào nấu tay chân cô cũng vụng về khiến món mì đã khó càng trở nên khó hơn gấp mấy chục lần.
Nếu nói khuyết điểm lớn nhất của Thiên Manh là gì thì chính là nấu ăn, cô không phải tự mình vào bếp nấu ăn bao giờ cả, ở nhà việc bếp núc không đến lượt cô phải lo, sau này đi học có Rachel và Thái Lăng, khi sang Anh thì cô cũng không có thời gian mà toàn ăn ở nhà ăn, không thì Dục Minh chuẩn bị cho cô. Việc nấu nướng với cô như một con số không vậy, mù tịt hoàn toàn.
Nhìn vào đống lộn xộn bản thân bày ra, lúc này Thiên Manh chỉ đành nhấc điện thoại cầu cứu Rachel:
"Rachel, giúp tớ."
Thiên Manh giọng có chút bất lực
"Chuyện gì?" Rachel cũng không ngại trả lời, nhìn bạn qua video call cô cũng đoán được chắc là chuyện gì đó không vừa lòng rồi.
"Tớ muốn nấu mì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736307/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.