Về đến nhà Tiêu Sở Uy lên phòng ngủ mở cửa ra, anh thấy Thiên Manh vẫn còn thức, cô ngồi trên giường với chiếc váy ngủ dài, là hình ảnh và cảm giác quen thuộc ấm áp mà anh mong chờ được gặp mỗi ngày, trên tay cô vẫn cầm chiếc lpad, mắt đang dán vào chăm chú nên cũng không để ý đến việc Tiêu Sở Uy đang bước vào phòng.
Tiêu Sở Uy đi đến bên giường hôn lên tóc cô nói: "Chưa ngủ sao?"
"Chưa, em đang xem lại nội dung dự án, tiện thể đợi anh."
Thiên Manh hơi ngước nhìn, cô cười nhẹ rồi dịu dàng đáp, chỉ là mũi của phụ nữ rất nhạy, có mùi tạp chất của hồ ly là có thể ngửi ra, Thiên Manh cũng vậy cô nhau mày ngửi kỹ hơn để chắc phán đoán không sai.
Cho đến khi Tiêu Sở Uy cúi người xuống ôm cô, cô mới nhận ra mùi hương rõ hơn, Thiên Manh hơi khó chịu mà cọ quậy.
"Anh uống rượu à." Cô hơi ngã người ngước nhìn anh hỏi
"Một chút." Anh cũng không giấu cô. Tiêu Sở Uy rất ít uống rượu, nếu có cũng sẽ không nhiều.
"Hình như anh không thường đi tiếp khách."
Tiêu Sở Uy buông Thiên Manh ra ngồi đối diện, rời được vòng tay của anh mắt Thiên Manh lại nhìn vào Ipad, lòng cô đang có chút nghi vấn, cô muốn dò xét anh.
"Um, nhưng hôm nay phải gặp một đối tác quan trọng."
Anh theo trình tự, tháo đồng hồ, tay áo, rồi từng cúc áo, đôi mắt vẫn dán trên khuôn mặt không chịu nhìn anh.
"Quan trọng, quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736072/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.