Lên xe được một lúc trong đầu Thiên Manh tự dưng như nghiệm ra chuyện gì đó, cô quay ngoắt sang Tiêu Sở Uy:
"Không đúng!" Đôi mắt cô nhìn soi xét anh.
"Chuyện gì?"
Tiêu Sở Uy cũng bất ngờ vì hành động của Thiên Manh, anh hơi nghiêng đầu nhìn sang cô hỏi.
"Anh cố tình đúng không?" Thiên Manh giữ nguyên thái độ hỏi anh.
"Bạn học Tô, bạn có thể nói cụ thể hơn một chút không?"
Anh trầm giọng hỏi lại vì câu nói không đầu đuôi của cô.
Cô cúi sát mặt Tiêu Sở Uy, mắt cô nhau lại như cô đã nhìn thấu anh:
"Anh cố tình hành động như vậy trước mặt Rachel, rồi cố tình kêu người mang đồ đến để doa Rachel, khiến em có nhà mà không về được?"
Tiêu Sở Uy nhếch miệng cười, dù bị nhìn thấu nhưng anh vẫn tỏ ra bình thản, mắt anh không nhìn sang cô, sau đó rất nhanh anh lấy lại vẻ nghiêm túc nói:
"à~~~, ra là em muốn anh làm như vậy đúng không, em muốn anh dọa Rachel?"
".." Thiên Manh cạn lời cô không ngờ người đàn ông này lại tự thay trắng thành đen như vậy.
"Chụt**" Tiêu Sở Uy đột nhiên tấp xe vào lề đường thắng xe lại rồi anh hôn nhẹ lên môi cô.
" Anh biết rồi, lần sau anh sẽ làm như vậy!" Nói xong anh lại cho xe đi tiếp.
".." Thiên Manh mà đỏ mặt rụt cổ về lại ghế, cô ngượng đến đỏ mặt chỉ nói được hai chữ "lưu manh"
"Em nói gì?" Tiêu Sở Uy vẫn chưa buông tha cho cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736068/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.