Rachel đã căn dặn Thiên Manh sau buổi thảo luận phải đi thẳng về nhà vì cô có việc quan trọng cần bàn, nên ngay khi kết thúc Thiên Manh đi thẳng ra ngoài theo dự định.
“Chị định về ký túc xá sao?”
Mộng Thần chạy đến phía sau Thiên Manh, cậu nở nụ cười với cô.
Mộng Thần vốn nhỏ hơn Thiên Manh 2 tuổi, khuôn mặt tuấn tú nhìn cũng rất học thức, đôi mắt đào hoa, khí chất toát lên như một thiếu gia nhà giàu. Khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ, nhìn cũng biết cậu đã hưởng gen trội từ ba mẹ rất tốt.
“Không, tôi không ở ký túc xá.”
Thiên Manh dừng bước chân lại xoay người về đối phương.
“Ồ~~ lần trước chẳng phải ở ký túc xá sao...lần tôi đến đưa thông báo.”
Mông Thần nhớ lại, lần trước Giáo sư Đỗ bảo cậu đưa giấy thông báo cho Thiên Manh, họ đã hẹn nhau ở ký túc xá.
“À..... tôi vừa dọn ra ở với bạn.”
Thiên Manh suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
Mộng Thần gật gật, đúng là nhìn vào biểu cảm của Mộng Thần chỉ cần nói chuyện một lúc là có thể nhận ra cậu số tuổi đó đúng với cậu, rất trẻ trung và hoạt bát, đôi chút nghịch ngợm cứ như không muốn nói lời thật lòng với đối phương mà tìm cách trêu ghẹo.
“Có chuyện gì sao?”
Thiên Manh lại hỏi tiếp, vì cô không biết cậu thanh niên này chạy theo cô rốt cuộc muốn nói gì.
“Chỉ là chưa có thời gian nói chuyện với chị, nên muốn tranh thủ tìm hiểu một chút, xem người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3734023/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.