“Cậu ước rồi thổi nến đi.”
Rachel đẩy nhẹ người Thiên Manh nhắc nhở.
Thiên Manh nhắm mắt lại nhìn như đang ước nguyện, nhưng thực tế cô chẳng ước gì cả,cô chẳng còn điều gì mong mỏi cho bản thân, điều cô mong mỏi duy nhất dù kiếp này có dùng bao nhiêu thứ quý giá để đổi lấy đều không thể thực hiện được, đôi mắt cô chợt buồn, rất nhanh nến cũng đã bị cô thổi tắt.
“Cậu ước gì vậy?"
Rachel ghé sát mặt Thiên Manh vô cùng tinh nghịch và nham hiểm.
“Ai lại nói ước nguyện ra, sẽ không thành thật đâu”
Thiên Manh né tránh ánh mắt bạn, cô đưa mắt nhìn Tiêu Sở Uy.
“Cảm ơn Thầy.....à anh Sở Uy, để anh phải bận tâm rồi”
“Tôi chỉ nói với nhà hàng là hôm nay sinh nhật em, còn lại là họ tự lo liệu, tôi chẳng làm gì cả.
Anh nói nhìn cô, vẻ mặt điềm tĩnh, nụ cười cũng lộ trên khuôn mặt vô cùng sắc sảo ấy.
“Tiêu tiên sinh anh biết có quán rượu nào chứ, dù gì hôm nay là sinh nhật Thiên Manh, chỉ ăn như thế này rồi về thì có vẻ hơi sớm, dù gì cũng chưa được 10 giờ.Rachel nhìn đồng hồ vẻ mặt tươi rói, cô muốn tạo cơ hội cho đôi bạn trẻ.
“Đích thật là tôi biết một nơi.”
Vừa nghe đến đây Rachel đã đứng hẳn dậy cô nắm lấy tay Thiên Manh kéo theo, sau đó quay lại nhìn Sở Uy.
“Đi thôi.”
Chưa đầy 20 phút cả ba đã đến địa điểm tiếp theo, trước mắt họ là một quán rượu mang phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3731771/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.