Tiêu Sở Uy lái xe đến đến nhà hàng Nguyệt Nông, một quán ăn mang phong cách Trung hoa có ba tầng. Bên trong yên tĩnh đến độ họ có thể nghe được tiếng bước chân của nhau, bên ngoài thì ngươci lại nó được bao phủ bởi sự nhộn nhịp của con phố.
Họ đi lên tầng 2, chọn một vị trí gần cửa sổ, nói có thể nhìn thấy con phố vào buổi sáng đầy người qua lại, đủ thứ cuộc nói chuyện, cơn gió mềm mại lướt qua hai người họ, khiến tâm trạng buồn tẻ của Thiên Manh như được gió cuốn đi.
Thiên Manh ngồi xuống nhìn ra cửa, cô lại cười nói:
“Đẹp thật.”
Tiêu Sở Uy nhìn cô
“Đúng là rất đẹp.”
Thiên Manh không quan tâm lắm đến câu nói của Tiêu Sở Uy, cô định thần lại khi phục vụ đến, hai người họ gọi món.
" Em không biết rõ món ăn ở đây, thầy có thể gợi ý không?" - Thiên Manh nhìn vào menu rồi nói.
" Được, vậy để tôi giới thiệu cho em.”
Tiêu Sở Uy gọi rất nhiều món trong sự ngỡ ngàng của Thiên Manh.
"Mới sáng ra mà ăn nhiều như vậy sao?"- Thiên Manh tự nghĩ
Gần 10 phút các món ăn đã được mang ra.
Các món ăn ở đây hợp khẩu vị của Thiên Manh, cô cảm thấy ngạc nhiên vì lúc trước Dục Minh không bao giờ giới thiệu với cô những món ăn đậm chất Trung hoa như này, không nhạt nhẽo như những món tây Dục Minh hay ăn.
Đúng là phải có thực với vực được đạo, Thiên Manh cảm thấy tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3727260/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.