Dương cúi đầu, đỏ mặt như trái cà chín. Trong lòng anh rối bời với hàng tá câu hỏi, nhưng cảm giác yên bình khi có cô bên cạnh khiến mọi thứ bị gạt sang một bên. Câu nói của cô, "Anh sẽ ở biệt thự này, với em" cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh, như một điệp khúc ngọt ngào pha chút áp lực. Anh mím môi, cố gắng điều chỉnh nhịp thở. Đầu óc anh thơ thẩn, bước chân vô thức đưa anh đi về phía nhà vệ sinh.
Đang bước chầm chậm, Dương bất chợt dừng lại. Anh ngập ngừng, bàn tay hơi run rẩy siết chặt lấy mép áo. Lấy hết can đảm, anh cất tiếng, giọng khẽ khàng nhưng không kém phần nghiêm túc:
"Có thể... cho anh suy nghĩ lại không? Chuyện ở cùng với em."
Bảo Châu, đang ngồi trên giường, nụ cười dịu dàng vẫn còn đọng trên môi từ nét mặt ngại ngùng của anh lúc nãy, bỗng khựng lại. Một chút đanh lại thoáng qua trong ánh mắt, nhưng rất nhanh, cô lấy lại vẻ trầm ổn. Cô nhìn anh, đôi mắt sâu thẳm như muốn dò xét tận cùng tâm tư. Sau một lát trầm ngâm, cô dịu dàng đáp:
"Được, không vội. Em chờ anh."
Dương hơi cúi đầu, như muốn che giấu nét mặt khó xử. Anh bước nhanh về phía nhà vệ sinh, từng bước như đeo chì vì cảm giác ngột ngạt vừa gây ra. Đứng trước gương, anh nhìn chằm chằm vào hình bóng mình phản chiếu. Từng giọt nước từ bồn rửa nhỏ xuống đều đều, càng khiến không gian yên ắng đến mức anh nghe rõ từng nhịp đập thình thịch trong lồng ngực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ca-thanh-xuan-cua-mo-tong/3746726/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.