Sáng hôm sau, Bảo Châu bước vào lớp với tâm trạng có phần khác lạ. Hôm nay, cô không còn cảm giác lạnh nhạt như những hôm trước, mà thay vào đó là một sự gần gũi, ấm áp mà cô không thể lý giải được. Khi bước qua cửa lớp, ánh mắt cô vô tình gặp phải ánh mắt của Dịch Dương, người đã ngồi sẵn ở bàn mình, ánh mắt hắn vẫn như mọi khi, dịu dàng và đầy sự quan tâm. Nhưng hôm nay, cái nhìn ấy làm cô thấy tim mình hơi loạn nhịp. Trên bàn của cô, một ly sô cô la nóng hổi, bốc khói nghi ngút, vẫn còn hơi ấm tỏa ra, chứng tỏ hắn vừa mới chạy đi mua về cho cô.
Cô đứng lại một chút, có chút bất ngờ, đôi mắt nhìn chăm chú vào ly sô cô la, rồi từ từ tiến về phía bàn mình. Dịch Dương mỉm cười, nụ cười đó nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa rất nhiều tình cảm. Không như những lần trước, hôm nay cô không còn lạnh nhạt, cũng không tránh né ánh mắt của hắn. Cô cảm thấy một sự gần gũi, thoải mái, như thể mọi chuyện đều đã khác biệt.
“Đến rồi à? Sô cô la nóng ở trên bàn, từ từ uống kẽo bị bỏng đấy,” Dịch Dương nói nhẹ nhàng, giọng hắn đầy ấm áp và quan tâm, rồi không chần chừ, hắn nhẹ nhàng lấy chiếc cặp của cô và đặt lên phía sau ghế của mình, như một cử chỉ thân mật đầy tự nhiên.
Bảo Châu nhẹ nhàng ngồi xuống, cầm lấy ly sô cô la và nhấp một ngụm nhỏ. Hương vị ngọt ngào của sô cô la ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ca-thanh-xuan-cua-mo-tong/3739502/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.