"Phải phải Kỳ Kỳ ở đâu thì Mặc Á Hiên này sẽ ở đó được rồi chứ." Thấy Giai Kỳ hớn hở chạy đến bên mình, Á Hiên cũng vui vẻ mà đáp lời cô.
Nói xong cũng không quên đưa tay xoa nhẹ lên tóc cô mà giở giọng trách mắng: "Đi từ từ thôi có ai hối đâu mà phải chạy nhanh như thế nhỡ đâu và vào cửa thì sao."
Giai Kỳ nghe những lời trách móc của Á Hiên thì bĩu mỗi đáp: "Xí kệ tao đi, người ta lớn rùi chứ có phải con nít đâu mà va đầu vào cửa."
Á Hiên cũng không so đo với Kỳ Kỳ nữa chỉ nhẹ nhàng cốc lên đầu cô một cái nhẹ rồi quay sang nói với Bảo Châu: "Lớp phó Châu cứ yên tâm giao Giai Kỳ cho mình.... à không giao công việc cho mình, mình đảm bảo sẽ trực nhật thật chăm chỉ."
Dù có hơi ngạc nhiên vì thái độ dịu dàng cùng giọng nói cưng chiều của Á Hiên dành cho Giai Kỳ nhưng cô vẫn lấy lại được bình tĩnh mà quơ tay lấy cái bánh bao trên bàn rồi đi một mạch ra cửa cũng không quên đáp: "Vậy giao chỗ này cho hai người tôi đi ăn sáng trước đây."
Vẫn như củ hắn cứ đều đặn đi học trễ rồi đến lớp nói vài câu xin lỗi qua loa với cô cho xong chuyện rồi cứ thế ung dung úp mặt xuống bàn mà ngủ, riết rồi cô cũng thấy bất lực mà không nói cho hắn biết là lịch trực hôm nay đã có chút thay đổi vì cô nghĩ dù sao có nói cho hắn biết hay không thì cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ca-thanh-xuan-cua-mo-tong/3739491/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.