Lôi Áo đứng ở trước cung điện, trong lòng không khỏi kích động vạn phần, "Trời có bộ tộc Lôi thần ta, cuối cùng cũng có một ngày, bộ tộc Lôi thần ta sẽ một lần nữa đứng ở đỉnh Thần giới". Đây là tiếng lòng của Lôi Áo giờ phút này, tiếng lòng của một tộc nhân trực hệ Lôi thần sống lại sau trăm ngàn vạn năm sau cùng với sự kiêu ngạo riêng.
Lôi Áo thu thập tâm tình phức tạp, đánh ra vô số đạo cấm chế khiến Dương Thiên Vấn hoa mắt, nhìn cũng không hiểu, cửa chính cung điện cao gần năm thước kia từ từ mở ra, lập tức vô số thần quang chói mắt từ trong khe cửa lộ ra, chớp sáng đến nổi con mắt của Dương Thiên Vấn đều không mở ra được.
"Mời!" Lôi Áo ưu nhã mà mời Dương Thiên Vấn vào điện.
Dương Thiên Vấn ở dưới sự hướng dẫn của Lôi Áo đi vào tòa cung điện này. Đập vào mắt chính là thần binh lợi khí linh khí mạnh mẽ tản ra đủ màu sắc, treo ở trên thành cung.
Dương Thiên Vấn tin tưởng mỗi một kiện thần binh ở đây đều đủ để cả tiên ma yêu giới điên cuồng, hơn nữa mỗi một vật đều cực phẩm hơn Vô Lượng Phá Thiên Giản nhiều lắm, ở đây khoảng chừng hơn trăm vật.
Không đề cập tới những thần binh thượng cổ này thế nào thế nào, Dương Thiên Vấn ngược lại đã minh bạch, thần khí của Thần giới là chia làm hai loại, một loại là khôi giáp thần binh bình thường, chính là loại Dương Vệ mặc trên người, ngoại trừ phòng ngự cao hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010893/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.