Dương Thiên Vấn lúc này, đang nói chuyện phiếm với Ma Lệ, hoặc nhiều hoặc ít đều nhắc tới một ít chuyện của cao tầng Long giới, sau đó Dương Thiên Vấn mới giả bộ như không thèm để ý hỏi: "Long Thần Bảo Châu này trân quý như thế, vậy để đặt tất có chỗ chú ý nhỉ".
" hắc hắc... Không sai, Long thần Bảo Châu, cả Long giới cũng chỉ là mấy khỏa, trên cơ bản mỗi Long tộc đều có một khỏa. Khỏa này càng là trân bảo của bộ tộc Hỏa Long, nếu không phải Ma Long tộc chúng ta cũng có Long thần Bảo Châu riêng, thì quả thật đã muốn cướp nó rồi, đáng tiếc, bảo vật này trân quý thì trân quý, nhưng lại chỉ có thể dùng để chủ trì loại nghi sự trưởng thành này. Có thêm cũng không ích gì, có một khỏa như vậy đã đủ rồi". Ma Lệ không e dè mà nói, Long Thần Bảo Châu này đối với tán tu mà nói căn bản chính là gân gà, tuyệt đối sẽ không có ai đánh chủ ý với nó, bở vì không chỉ không có bất luận trợ giúp gì với thực lực, còn không có lý do trêu chọc một đại tộc quần hệ Long tộc.
Dương Thiên Vấn nghe xong, trong lòng có tính toán, quả thế, bảo vật này không có công kích phòng ngự, mặc dù trân quý, nhưng đối với tán tu mà nói, liền có vẻ rất vô dụng, cho dù cao thủ tán tu muốn thu đồ đệ, thì đại khái có thể tới tham gia loại này nghi sự trưởng thành này, tìm kiếm một con rồng tiềm lực thiên phú cực cao. Hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010853/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.