Dương Thiên Vấn cầm thương đánh nhau túi bụi với sáu vị Long đế. Mặc dù Dương Thiên Vấn chưa từng chơi thương, nhưng điều này cũng không đáng ngại. Đến độ cao như Dương Thiên Vấn, bất luận binh khí gì, chỉ cần cầm trong tay, liền có thể trực tiếp đối phó với địch. Cũng không cần như những phàm phu tục tử kia, cứ động vào thì phải tu luyện mấy thập niên mới có hiệu quả.
Cao thủ phàm gian lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào đạt tới độ cao như Dương Thiên Vấn. Cảnh giới của hai người hoàn toàn bất đồng, căn bản không có bất kỳ tính so sánh gì.
Mấy thế thương như đâm, móc, giật, bổ, vẩy, vung lên liền sử ra được, có như mây bay nước chảy, không có chiêu thức. Nhưng chỉ vận dụng mấy chiêu thức đơn giản này, lại đánh khó phân thắng bại, còn hơi chiếm ưu thế hơn so với sáu vị cao thủ tu vi tiên đế trung kỳ cùng Long đế đỉnh phong của Long tộc.
Thương trường dài một trượng tám. Đầu thương cùng thân thương hợp thành một thể. Mặc dù nhìn bên ngoài không chút thu hút nào, cũng không có bất kỳ pháp lực ba động gì. Nhưng chỉ cần chịu một kích là có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng cường đại mà trên thân thương mang lại. Đặc biệt mũi thương đen bóng không một tia phản quang kia. Đó là mũi thương đụng vào tuyệt sẽ chết.
Cả cây thương chính là một thanh kết tinh thể màu đen, giống như tự nhiên mà có. Ánh sáng long lanh nhưng không có bất kỳ uy năng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010851/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.