Mặc dù cách nhau chừng hai mươi dặm, nhưng điểm ấy khoảng cách cũng không vướng bận. Thiết Man có thể thấy rõ ràng bất luận tình hình gì ở ngoài hai mươi dặm. Kể cả Dương Thiên Vấn lông tóc không tổn thương mà phủi phủi áo bào trên người. Thiết Man khó có thể tin. Một kích vừa rồi mặc dù chỉ dùng ba phần lực, nhưng mà thân thể của mình công thêm lực va đập vào lúc quẫy đuôi, tính sao thì cũng chừng lực vạn tấn? Hơn nữa lực vạn tấn này là nện trúng hoàn toàn, không chút lãng phí. Mặc dù là kẻ đồng cấp khác bản thân, đột nhiên chịu lực vạn tấn, nói như thế nào thì ngực cũng có chút tức nghẹn chứ?
Dương Thiên Vấn vẫn thật không có việc gì. Chỉ là có chút tiếc một kiện Tử La tiên y tốt liền bị hỏng như vậy.
" tiểu tử. không tệ. Bản thân rất thưởng thức ngươi. Bản tôn sẽ nghiêm túc. Cẩn thận một chút, chết cũng đừng trách ta". Thiết Man bay tới, thân thể cao lớn đã ẩn đầy lực lượng, tùy thời có thể đầu nhập chiến đấu.
Dương Thiên Vấn định rút thanh thương Lôi Đình từ trong chiếc nhẫn ra, nhưng động tác vừa làm được một nửa, tâm niệm lại động. Món đồ chơi kia, không động vẫn hơn. Vừa động tất là sinh tử giao nhau. Hơn nữa cây thương quá tà dị rồi.
" các hạ tựa hồ là cường giả chuyên tu nhục thân nhỉ?" Dương Thiên Vấn đột nhiên hỏi.
" không sai. Ở Long giới người có thể thắng bản tôn về mặt thân thể, tuyệt đối không quá số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010830/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.