Dương Thiên Vấn nghe xong, lập tức tâm niệm vừa động, tò mò hỏi: "tại hạ từ lúc tu hành đến nay, vẫn luôn độc lai độc vãng, luôn đi tới đâu liền ở đó, bốn biển là nhà, không có chỗ cố định. Thiên Long thánh hội này đã từng nghe nói qua, nhưng lại chưa từng tham gia qua, lại càng không biết thánh hội có chỗ gì đặc biệt. Mong tiền bối chỉ điểm một chút".
" ồ? Dương tiểu tử ngươi cũng thân tán tu sao? " Thiết Man có chút ngoài ý muốn. Nhưng ngay sau đó cao hứng quát. "Vậy thật sự là quá tốt. Ừm. Đúng. Cũng chỉ có tán tu mới có thể có được thực lực siêu cường như ngươi". Lời này nói rất thật. Tán tu mặc dù phần lớn không nên trò trống gì, lại không chỗ nương tựa. Nhưng một tán tu tu vi cao thâm, vậy chắc chắn so với phái tu khác sẽ lợi hại hơn. Đây là sự khác nhau giữa hoa dại và hoa nhà. Sinh mệnh lực của hoa dại mạnh hơn hoa nhà nhiều.
" khó trách thực lực như vậy nhưng lại không cách nào tham gia Thiên Long thánh hội. không sao. Bốn mươi năm sau, bản tôn dẫn ngươi đi xem thử một chút. Mà nhắc tới thì, bản tôn cũng có một thời gian chưa ra khỏi động rồi". Thiết Man ôm đồm nói.
Dương Thiên Vấn cảm thấy hứng thú là phương diện khác của Thiên Long Tinh. Nói thí dụ như Thiên Long nhai. Nhưng điều này thì không thể nào trực tiếp mở miệng hỏi. Chỉ có thể chậm rãi nói bóng nói gió: "Thiên Long thánh hội này rốt cuộc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010828/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.