Dương Thiên Vấn nghĩ thầm, Thần Long Cửu Biến này thật đúng là có điểm bóng dáng thần công chịu đòn, càng bị đánh càng lợi hại.
Thiên lôi đã giáng xuống ba mươi mấy đạo liên tục, áp lực của Thiên kiếp cũng càng lúc càng lớn, xem bộ dạng này, thiên lôi không biết còn giáng xuống bao nhiêu.
Ba ngày sau, Dương Thiên Vấn bị đánh đến độ có chút chết lặng, thân thể cũng đau đến nổi không còn bao nhiêu tri giác, mỗi một tế bào toàn thân đều chứa lực lượng cường đại, chuyện Dương Thiên Vấn cần phải làm là đem những lực lượng này hoàn toàn luyện hóa dung hợp vào mỗi một tấc da thịt, mỗi một tế bào. Nhưng mà điều này thì cần thời gian nhất định, tuyệt đối không phải là có thể làm được trong thời gian ngắn.
Dương Thiên Vấn nhìn Thiên kiếp trên đầu không ngừng giáng thiên lôi xuống, cảm giác có chút đáng tiếc, nếu như cảnh giới Thần Long Cửu Biến của mình cao hơn một chút, thì có thể hấp thu lực lượng tồn trữ lớn hơn, chỗ tốt sau khi luyện hóa cũng sẽ lớn hơn. Đáng tiếc, bây giờ đã ở vào trạng thái no đủ, lực của những thiên kiếp còn lại này chỉ đành lãng phí một cách vô ích.
Một khi đã như vậy, Dương Thiên Vấn cũng không để tiếp tục bị đánh nữa, tâm niệm vừa động, một tầng bảo hộ trắng đen giao nhau xuất hiện ở trước người Dương Thiên Vấn, ngăn cản kiếp lôi đến sau đó.
Sao Dương Thiên Vấn không chọn một kiện thần khí phòng ngự? Bởi vì như vậy căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-ban-van-menh/2010794/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.